Tuyết rơi đầy nam sơn

     
TUYẾT RƠI ĐẦY nam SƠN(Lạc tuyết mãn phái nam sơn)Tác giả: đường minh khai Dạ HợpConvert: Bến TTVChuyển ngữ: Tũn CòiĐộ dài: 59 chương + 6 phiên ngoạiThể loại: hiện tại đại, thầy trò, tình cảm đô thị, nóng áp, không ngược. HENhân vật chính: sơn Nam, è cổ Tri Ngộ (Phó gs đại học, hơn thiếu phụ chính mười tuổi.)

*

Cảm ơn ảnh bìa của chúng ta Thu HoàiVăn án:Rượu nóng ngập đèn vàng, tuyết bao phủ đầy núi nam.Anh cần sử dụng sự từng trải cùng thời gian, bao dung toàn bộ những dại dột khờ, nông nổi của cô.

Bạn đang xem: Tuyết rơi đầy nam sơn

(*Rượu nóng – Thanh rượu: là 1 trong loại rượu trắng của Nhật, thường xuyên được đung nóng khi uống.Nam Sơn có cách gọi khác là Kỳ Liên Sơn, tức là ‘dãy núi phía nam’ khi chú ý từ hiên chạy Hà Tây của tuyến phố tơ lụa)Editor: ‘Lúc nhỏ, phát âm Tam Mao, cô ấy nói, từng một lần ghi nhớ anh, bầu trời rơi xuống một hạt cát, tự đó trở thành sa mạc Sahara.… Còn em. Em ghi nhớ anh, nam giới Sơn quanh năm tuyết rơi đầy.’Lần đầu cùng anh chạm chán gỡ,Anh nói: ‘Mùa này, bụi mù tơ liễu, cũng không có gì nhằm xem. Đến vào mùa đông, cảnh tuyết ko tệ.’Rồi mùa đông, đưa cô lên phái mạnh Sơn,Anh nói: ‘Đợi lãnh giấy ghi nhận rồi, em mau nhanh chóng lăn đi mang lại anh! Ở trước khía cạnh anh chướng mắt!’Trước ngày cô đi, di động cô áp vào ngực mình, thanh âm trầm thấp,Anh nói: ‘Đường ở nơi này, em thỏa mức độ bay.Chẳng qua hóng em thêm một ít thời gian. Chẳng qua cần sử dụng tuổi tác trải kiếp phù hoa của anh, căn vặn kim mon ngày chững lại một ít.’***Nếu bạn từng lạc mất ai kia trong cuộc đời, nếu như ai kia ra đi vướng lại một không gian ngỡ không lúc nào có thể phủ đầy trong thâm tâm bạn, hãy cho Nam Sơn vào trong 1 ngày tuyết rơi đầy, quả cảm quăng quật lòng mình cùng quãng chìm yêu thương đã không còn rồi mỉm mỉm cười thật tươi mà bước về phía đằng trước với niềm tin ở đâu đó có fan đang chờ bạn. Duyên phận trong cuộc đời là tía ngàn cành hoa tuyết vụt lướt qua mặt, đúng một cánh, tan trong tim tay; mảnh lòng băng trong ngọc hồ đó dành riêng cho tất cả phần nhiều ai biết yêu thương thương với thấu hiểu.‘Nhân sinh tương tri, như hạnh hoa ngộ vũ, như trọc tửu ngộ ca.’ Đời fan biết nhau, như hoa hạnh gặp gỡ giọt mưa, như rượu đục tương phùng khúc hát.Tô Nam và Trần Tri Ngộ đã chạm chán nhau như thế.***Trước khi hợp tác vào edit truyện, tôi đã đọc ‘Tháng bốn lụa rạn’, câu chuyện chứa đựng phần đông lời trích dẫn gần như là linh hồn của ‘Tuyết phái nam Sơn’. ‘Lấy em làm chốn xưa anh tất yêu quay về, mang nỗi lưu giữ của em treo thành thù du trong ngày Trùng cửu, còn cả mưa vùi gió dập cuối xuân năm nay, toàn bộ đều vày anh. Nuốm nào rồi cũng cho một ngày, em trút vứt gánh nặng thu vén hành lý đi tìm anh. Tuy vậy anh cần đồng ý, phủ Mộng Trạch thành khe, chặt quế làm cho trụ, đá cuội đắp móng nền, cùng đừng quay đầu dõi nhìn em, như vậy, em mới hoàn toàn có thể nghe được tiếng con gà gáy trước tiên ở kiếp lai sinh.

Xem thêm: Cách Lấy Lại Mật Khẩu Wifi Vnpt, Đặt Lại Modem Wifi Mạng Vnpt

Lúc anh đi, nhằm lại mẫu chìa khóa, nói nhỡ trăng anh lạc bến xưa, em đem đi mở chốn cất giấu nhỏ tuổi trong ngôn từ anh. Em tặng kèm anh dòng nhẫn, dù cảm thấy thất lạc, nhưng tất cả một dòng vòng bảo hộ vĩnh viễn đợi chờ trên đỉnh núi tối sâu, canh giữ mặt trời đỏ của anh.Ngày đó, cô đến dịch viện, mượn xe lăn, đẩy anh ra bờ hồ đi dạo, bao gồm một đàn cò trắng lướt trên mặt hồ như cánh diều no gió. Anh hỏi cô: “Có mấy con?”. Cô đáp: “Mười hai.” Anh thong thả gật đầu.Khi ta không có cách gì xoa nhẹ được nỗi đau của người, hoặc giả bạn không còn hoàn toàn có thể quan trọng điểm ta được nữa, xin đừng quên, một trong những tháng ngày rất ít của chúng ta năm xưa, đã từng có mười hai bé cò trắng, cất cánh qua đầm nước mùa thu.’‘Tháng tư lụa rạn’ là câu chuyện viết về một bạn đã mất. Lúc edit mình đã nghĩ biết lúc nào hay đến lúc nào người ta mới rất có thể quên được mười hai bé cò white trên hồ nước nước mùa thu năm nào, sẽ thôi không thể trong ảo mộng lắng chờ tiếng kê gáy trước tiên vang lên sinh sống kiếp lai sinh nhằm được gặp lại người? – có lẽ rằng chẳng bao giờ, chắc hẳn rằng …Rồi lúc edit ‘Tuyết rơi đầy phái mạnh Sơn’ mình nhận thấy tia hi vọng cho hầu như ai từng thất lạc chơi vơi.‘Một ngọn đèn sáng thừa lâu, không tồn tại nguyên nhân khác, chỉ với đã quên tắt; đùng một cái tắt, cũng không tồn tại nguyên nhân khác, chỉ với sợi dây tóc vonfram đã trở nên đứt.’Mọi sản phẩm rồi đang khép lại, ẩn dưới cánh cửa ngõ đóng chặt sẽ là một mùa khác. Vòng tuần trả của cuộc đời bao giờ cũng bao gồm một mùa đông, hạnh phúc chỉ giành cho ai anh dũng bước qua nó, đề nghị không.Cũng như câu văn án:Rượu nóng ngập đèn vàng, tuyết bao phủ đầy núi nam.Anh dùng sự từng trải cùng thời gian, bao dung tất cả những dở người khờ, nông nổi của cô.Trần Tri Ngộ không chỉ là bạn thầy, người yêu mà anh còn trao cho cô hết thảy sự bao dung vơi dàng. Anh yêu cô bởi tình yêu của một người trải qua mất mát, chính là thứ tình yêu được thắp dậy bởi ngọn lửa soi thấu bờ mặt kia, là thứ tia nắng anh cam trọng tâm tình nguyện đổi bằng sinh mệnh.Và cô gái có thể khiến người ta nguyện quyết tử như thế, ắt hẳn bắt buộc nào tầm thường.Tô Nam, mãi đến cuối cùng mới tất cả đôi từ rất ít vẽ ra nét xin xắn tinh khiết từ dòng thuở trăng tròn lẻ của thiếu nữ đó. Người sáng tác dùng hết câu chữ để bật lên một phái mạnh Nam trẻ trung và tràn trề sức khỏe hiểu chuyện, nồng nhiệt vì gia đình và trong tương lai xiết bao xứng đáng yêu, và để cho những người đọc bọn họ nhìn thấy nét trẻ đẹp của phái nam Nam qua rất nhiều người bầy ông mê thích cô ấy. Một quản trị hội sv thành thục có tài nổi nhảy của tuổi mười tám; một Giang Minh Khiêm đầy chí khí tuổi trẻ dành hết lòng mang lại cô cho dù biết chẳng thể, một trần Tri Ngộ vững chãi rộng mười năm chẳng ai rất có thể chạm vào trái tim với cả… những người dân đơn phương mê thích cô. Thì có thể biết thiếu nữ đó bùng cháy nhường nào.‘Yêu một người, chỉ muốn cho người đó mưa phùn mùa xuân, không nhọc lòng cát hồng trần thế; ngắt xanh mùa hạ thuộc lát dưa hấu đầu mùa, chưa hẳn dầm bản thân oi ả lạnh bức; chỉ việc ánh phương diện trời tỏa nắng ấm áp; còn minh đao ám tiễn, gió thảm mưa sầu chắn đỡ hết mang lại người.’ – yêu một người, cùng với cô là thế. Cô rước hết tình yêu trong trắng của mình, lấy sự hiểu biết, nhân hậu lành, thiện lương yêu thương anh như lời chị em Trần dạy:‘Nước lặng chảy sâu, dù cho là tình cảm gì, đến ở đầu cuối đều đổi mới tình thân, kẻ địch như một phần sinh mạng của mình. Cả đời nhắm đến một người, lẽ nào không cảm xúc mỏi mệt? tình cảm mãnh liệt lúc đầu nào có thoải mái và tự nhiên sinh ra, rồi các vui mừng, cảm động của trong tương lai cũng đều bắt buộc dành thời hạn nung đúc. Đạo vợ chồng là gì? người mẹ thấy chỉ nằm tại hai chữ: ‘Dùng tâm.’’ Trong quy trình edit mình đã đọc lại không biết bao lần, mang lại độ thuộc không còn cả diễn biến của truyện, vậy nhưng vẫn thấy sao nó thừa đỗi ngọt ngào.Mình cứ nghĩ đến nụ cười nhân từ của bà mẹ Trần thế Bội Du, nét phương diện nghiêm nghị của cha Trần ấy nhưng hết mực nuông chiều tôm thô nhỏ, niềm vui rạng trẻ ranh của bà bầu Tô, hạnh phúc của sơn Tĩnh – Long ca rồi Lâm Hàm, Trình Uyển, Giang Minh Khiêm, Cô Điền, vợ chồng ông công ty Cốc …… và cả tiếng Tôm khô nhỏ tuổi học theo người mẹ ríu rít gọi cha ‘Thầy Trần… thầy Trần’ vị trí ngôi nhà gồm cây sung dâu. Nơi ở đó, trong góc sảnh có bờ rào tường vi, thân vươn dài trườn lên tuy vậy cửa sổ, thời gian hoa nở tỏa mùi hương hương dịu nhẹ ngọt ngào; tất cả gốc phong lá đỏ ngập vòm trời. Trong sảnh cỏ ngây ngô mọc thiệt nhiều, bên dưới hàng rào đặt một cái chậu nhỏ, mỗi buổi sáng sớm cho một ít thức nạp năng lượng cho mèo vào để mấy nhỏ mèo hoang tới ăn… còn cả bạc tình hà mèo…Và quan trọng nhất là…‘Xuân hạ thu đông, luôn luôn được ở mặt người.’Câu chuyện ngừng trong hạnh phúc ngập tràn như thế và tất cả chúng ta cũng hãy thật hạnh phúc!SPOILNam chủ yếu ngoài bố mươi tuổi từng có tình ái đầu đã hết hơn mười năm. Anh đăng ký kết hôn với người bạn gái từ thuở nhỏ; cô ấy là tín đồ đồng tính, cũng hiếm hoi ngổn ngang trong tình thương không vừa đủ với cô bạn thơ ấu của mình; kết duyên chẳng qua chỉ để bố mẹ hai mặt yên lòng. Truyện phần đa là những người dân hiểu chuyện nên hoàn toàn không ngược. Nam chính yêu nàng chính không ở đâu chê trách được, từ chuyện vượt khứ đến hôn nhân gia đình hiện tại, anh những xử lý rất kết thúc khoát và đàn ông nên các bạn đừng lo, thời gian nào anh cũng suy nghĩ cho thiếu phụ chính trước.Đến giờ, đấy là câu chuyện thầy trò ấm cúng và toàn vẹn nhất trong trái tim mình.À, cặp đôi này ‘dữ dội’ không kém Liệt Đồ đâu, giết cũng đủ sắc mùi vị luôn.Khả năng review của bản thân mình chẳng ra sao. Truyện tiếp nối tình tiết này cho tình tiết khác, sâu lắng rồi lại ấm áp ngọt ngào cho đến tận mẫu chữ cuối cùng, thật sự tốt hơn các gì bản thân viết hết sức nhiều.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.***

Mục lục

PRC

 Chúc chúng ta đọc truyện vui vẻ.