Anh nợ em một hạnh phúc

     

Vừa nghe vừa đọc nhá các độc giả^^

---------------------------------------------------------------------------------------

''Cạch''

Tiếng cửa của nhà thờ mở ra,bước vào là một cô gái tuyệt nói khác hơn là cô dâu xinc đẹp, lộng lẫy của chúng ta. Làn tóc mang màu nâu xõa nhẹ nhàng lên tấm lưng mảnh khảnh, mái tóc áp sát khuôn mặt tựa thiên thần. Hôm ni, chính bộ váy cưới trắng tinh này tôn lên vẻ đẹp kiêu sa, không kém phần xinh đẹp của cô, dây áo trễ vai, cố tình để lộ đôi vai trắng nõn nà, ngang hông váy, chiếc nơ trắng muốt lớn tô điểm mang lại chiếc váy trở nên lộng lẫy hơn. Những hạt kyên ổn tuyến bé xíu, lấp lánh ôm ấp dịu dàng lên chiếc váy. Chiếc váy cưới ôm sát cơ thể cô. Làm sao có thể phủ nhận được vẻ đẹp tự nhiên của cô với bộ váy cưới lộng lẫy này cơ chứ? Đôi chân vừa vặn vào đôi thủy tinh như đôi giày vào truyện cổ tích ''Cô bé lọ lem'', thiết kế của nó vô cùng cầu kỳ, nhưng không lòe loẹt, Tuy nhiên các bước chân nhẹ nhàng của cô đã bị lớp váy bịt phủ. Chầm chậm sải từng bước đến gần Cha xứ, miệng thì nở nụ cười nhẹ, trong lòng cô thực sự rất vui, rất hạnh phúc, vì sắp tới cô đã được bên cạnh mãi mãi với người mình yêu. Ran Mouri đúng vậy là Ran Mouri, tên của một vào nhì nhân vật chính của ngày hôm nay. Mọi ánh mắt của khách mời đều hướng về cô, say mê ngắm nghía sắc đẹp ''có một không hai'' Ai ai cũng thầm chúc mang đến cô có những năm tháng thật hạnh phúc, đầy tiếng cười, không làm ô uế khuôn mặt thiên thần vốn có bằng nhị hàng nước mắt chảy dài.Tay cô nắm chặt bó hoa hồng đỏ thắm, bây giờ cô có đôi phần hồi hộp, khi trên dải lụa được trải dài trên sàn chỉ có mình cô cất bước. Nhưng có gì đó lạ lạ, ngày hôm nay, một ngày vui, tại sao gương mặt của Cha xứ lại lộ vẻ khó chịu pha lẫn tiếc nuối về chuyện gì đó.Gạt bỏ tất cả dòng suy nghĩ cứ chen nhau xuất hiện trong đầu, Ran vẫn giữ nguyên nụ cười nhẹ của mình.

Bạn đang xem: Anh nợ em một hạnh phúc

''Cạch''

Lại là tiếng mở cửa, từ bên ngoài một chàng trai vào bộ vest màu xam xám đi vào. Lúc nãy, cô dâu chiếm mọi ánh nhìn, bây giờ tới nhân vật chính thứ nhì tỏa sáng. Hắn tự tin bước, lòng vui phơi phới, vẻ mặt lo vài nét hạnh phúc. Cô hồi hộp tảo lại, để chiêm ngưỡng dáng vẻ của chàng nhưng...

Xem thêm: Liên hệ

Sau lúc, cô tò mò ngoái cổ lại nhìn thì nụ cười nhẹ đã bị chặt chém, cướp bóc, dập tắt hẳn, khuôn mặt thiên thần hiện lên sự ngạc nhiên có đôi phần lo lắng,hắn ta cứ đến gần, không hề mất cảnh giác. Giờ đây, hắn đang đứng đối diện cô, mắt chạm mắt.Để ý một chút, gương mặt của Cha xứ ngày càng nghiêm trọng, tiếc nuối đi thứ gì đó. Nhưng đó là gì? Chờ đợi quá lâu, không gian bao bọc cô lúc này thật căng thẳng chen lẫn sự ngỡ ngàng, thêm vào đầy cảm xúc lo sợ, tự hiểu xem người cô thực sự yêu bao ngày qua đang đặt chân trên đất tại phương trời xa xôi nào.

- Tìm được em rồi, em còn nhớ anh không?- Hắn ta cất lời hỏi trước, mặt rạng rỡ niềm vui hân hoan về lễ cưới.

- Anh là ai? Shiniđưa ra đâu?- Cô hỏi, lòng sao hụt hẫng thế này?

- Anh là Karasu Etoji, chồng chưa cưới của em mà!- Hắn ta vẫn thản nhiên như thường. Tại sao ư? Tại vì hắn chỉ giản đơn suy nghĩ rằng, cô chỉ hỏi như thế thôi, và ngày trọng đại sẽ tiếp tục, đi đến thành công.