Bắc kiều phong nam mộ dung

     
Thiên Long chén bộ Trọn cỗ 99 hồi Hồi 81: yên ổn Vân Thập chén bát Phi Kỵ - Bôn Đằng Như Hổ Phong lặng Cử (2)
(một lượt)
*

Yên vân ngựa chiến chạy như tên, lung linh sương sương đến mặt chân đồi.

Bạn đang xem: Bắc kiều phong nam mộ dung

Trên sườn lưng tráng sĩ ai ngồi, Hùm beo xuống núi vẫn đầy uy nghi.

***

Du Thản đưa ra lo mang lại an nguy của A Tử, chỉ chăm bẳm sao sớm thịt được Huyền Từ để triển khai tròn lời Đinh Xuân Thu chỉ định bèn dõng dạc nói:

-Tỉ võ giao đấu, bạo gan sống yếu ớt chết, nói quái ác gì mang đến đuối lý hay không đuối lý, nhanh nhanh ra tay đi thôi.

Y lúc bé xíu lười học, bản chất tuy chẳng bắt buộc là đứa thuần lương cơ mà cũng chỉ là 1 trong những thanh niên ngờ nghệch. Đến khi phụ vương chết rồi, lang bạt kì hồ giang hồ, bị người ta khinh thường khi hiếp đáp đáp, chẳng bao gồm một ai thông minh bản lĩnh dạy mang đến điều tuyệt lẽ phải, mấy năm gần đây lại kề cận A Tử sớm hôm, ngay sát mực thì đen, ngay sát đèn thì sáng, huống chi y nhất chổ chính giữa nhất y sùng kính A Tử, rau như thế nào sâu nấy, đâu tất cả phân biệt thị phi thiện ác thành thử học rặt một đường của phái Tinh Tú.

Môn phái Tinh Tú võ công nào cũng toàn do tàn ác đểu cáng mà thủ thắng, lại được Toàn quan tiền Thanh hết sức hỗ trợ để giựt cho bằng được cái chức vị bang chủ chiếc Bang, dạy dỗ y toàn đều thủ đoạn giết người không nể nang, năm chầy mon cũ tích góp lại, từ một cậu ấm con đơn vị danh môn môn đệ Trung Nguyên biến thành một gã cậy bạo dạn hiếp người, ko phân thiện ác.

Huyền Từ bự tiếng nói:

-Lời của Trang bang chủ, so với cái tiếng nhân hiệp mấy trăm năm của cái Bang thật ko xứng chút nào.

Du Thản đưa ra nhún người một cái đã nhảy vọt ra hơn một trượng nói:

-Muốn tiến công thì ra đây, nếu không thì dang ra một bên cho rồi.

Y vừa nói vừa liếc qua nhìn Đinh Xuân Thu cùng A Tử, áng chừng vô cùng sốt ruột. Huyền từ đáp:

-Được, hôm nay lão nạp xin lãnh giáo hàng Long Thập chén Chưởng và Đả Cẩu Bổng Pháp hai giỏi kỹ của Trang bang chủ để anh hùng thiên hạ được chiêm ngưỡng công phu đích truyền của chiếc Bang mấy trăm năm qua.

Du Thản bỏ ra sững sờ, ko tự công ty nổi đề xuất thụt lùi nhì bước. Y mặc dù tiếp nhiệm dịch vụ bang chủ cái Bang tuy vậy hai giỏi kỹ mặt hàng Long Thập chén bát Chưởng với Đả Cẩu Bổng Pháp chưa biết một chiêu nào, gồm điều đã và đang nghe các trưởng lão loại Bang xầm xì rằng nhị môn này là Trấn Bang Thần Công. Sản phẩm Long Thập bát Chưởng thì thỉnh thoảng cũng truyền cho những người không cần là bang chủ, còn Đả Cẩu Bổng Pháp thì cố định chỉ truyền đến bang công ty mà thôi, trong mấy trăm năm qua ko một bang nhà nào của mẫu Bang băn khoăn môn này.

Huyền từ bỏ lại tiếp:

-Lão hấp thụ xin áp dụng Đại Kim cương cứng Chưởng của phiên bản phái ra tiếp sản phẩm Long Thập bát Chưởng và dùng Hàng Ma thiền trượng nhằm tiếp Đả Cẩu Bổng của bang chủ. Ôi, phái thiếu thốn Lâm và quí bang đời đời giao hảo, hai môn võ thuật này trước ni rèn luyện thì gồm nhưng chưa khi nào dùng để đối địch thừa chiêu, lão nạp vô đức, thật mắc cỡ với những đời bang chủ mẫu Bang cùng những đời chưởng trường phái Thiếu Lâm từ bỏ trước cho tới nay.

Ông chắp hai tay lại, đó là chiêu Lễ Kính Như Lai, khởi thủ thức của Đại Kim cương Chưởng, vẻ mặt thánh thiện hòa dẫu vậy tăng y phồng ra nhị bên, đầy đủ biết vào chiêu này uẩn tàng đầy nội lực thật cao thâm.

Du Thản bỏ ra không nói năng gì, tay trái lăng không chém ra, chưởng phải cũng nhanh nhẹn cực kỳ đẩy tới, chưởng lực phía bên trái ra trước nhưng mà đền sau, khí công bên đề xuất ra sau cho tới trước, nhị luồng lực đâo đan chéo nhau, rất là lạ lùng, chưởng lực phía 2 bên giữa đường đụng nhau, nghe ầm một tiếng thuộc tiêu tan nhưng lại nghe bựt bựt hai tiếng, đai sống lưng của Huyền Từ nhì đầu đầy đủ đứt, cất cánh vụt qua hai bên cả trượng. Hai luồng chưởng lực của Du Thản bỏ ra phạm vi khôn xiết rộng, lực đạo tấn công tới bị chiêu Lễ Kính Như Lai tiêu giải dẫu vậy ở phía hai bên lực đạo của y cũng xay tới có tác dụng đứt tua dây đai.

Tăng lữ phái thiếu hụt Lâm và quần hùng thấy cầm cùng nhao nhao kêu lên:

-Đây là công lao tà môn của phái Tinh Tú.

-Không nên là hàng Long Thập bát Chưởng.

-Không phải công phu của chiếc Bang.

Trong dòng Bang cũng đều có đệ tử kêu lên:

-Chúng ta tỉ võ cùng với phái thiếu thốn Lâm, không được dùng công phu tà môn.

-Bang công ty phải sử dụng Hàng Long Thập bát Chưởng bắt đầu phải.

-Sử dụng công tích tà môn thì thật mất mặt cho chiếc Bang.

Du Thản đưa ra nghe phổ biến quanh la ó, vào bụng không khỏi chần chừ, chiêu vật dụng hai không sử ra được nữa. Mặc dù thế người vào phái Tinh Tú cũng nhao nhao lên:

-Thần công phái Tinh Tú so với mặt hàng Long Thập chén Chưởng của loại Bang khỏe khoắn hơn nhiều, sao lại ko được sử dụng và lại dùng thiết bị kém hơn?

-Trang sư huynh, lên nữa đi. Đương nhiên là dùng công lao thần công của ân sư Tinh Tú lão tiên truyền cho, tiến lên có tác dụng thịt lão sư già.

-Tinh Tú thần công, trên đời số một, đánh đâu thắng đó, vào đâu cũng lọt. Hàng Long xú chưởng, thối như rắm chó.

Trong khi tiếng fan còn nhao nhao rức lác, thốt nhiên nghe từ bên dưới chân núi có tiếng hùng tráng vọng lên:

-Ai dám bảo là võ công phái Tinh Tú lại hơn được sản phẩm Long Thập chén Chưởng của loại Bang?

Thanh âm đó không có gì là vinh quang nhưng cụ thể từng tiếng truyền vào tai đầy đủ người, ai nấy ngạc nhiên, chớp nhoáng im bặt. Chỉ nghe thấy tiếng vó chiến mã rồn rã, hơn chục người giục ngựa chạy lên, trên lưng người nào thì cũng khoác áo choàng đen mỏng dính bằng lông cừu, bên trong là áo vải vóc cũng màu sắc đen, nhưng tín đồ thì như hổ, ngựa chiến thì tựa rồng, kẻ cưỡi đã dắn dỏi mà lại tọa kỵ cũng là tuấn mã, bé nào con nấy đầu ngửng cao, chân dài, toàn thân black tuyền, lúc chạy mang đến gần quần hùng thấy sáng lóe lên, ánh vàng lấp lánh, té ra móng hầu như con ngựa chiến đều đóng bởi hoàng kim. Chạy đến toàn bộ là mười chín bé ngựa, tuy tín đồ không đông dẫu vậy khí rứa hùng tráng chẳng không giống gì thiên quân vạn mã, mười tám con con ngữa đi trước chạy tới vị trí lập tức tẽ ra thành nhì hàng đứng nhị bên chỉ từ người sau cùng giục ngựa chạy tới.

Một số lớn bạn trong loại Bang reo ầm lên:

-Kiều bang chủ! Kiều bang chủ!

Lập tức tất cả mấy trăm bang bọn chúng chạy vụt ra, dừng chân trước con ngựa của bạn kia khom sườn lưng tham kiến.

Người đó chính là Tiêu Phong. Từ khi ông ta bị trục xuất ra khỏi Cái Bang vẫn tưởng bạn bè trong bang ai nấy coi bản thân như khấu thù, ngạc nhiên tuy bạn thù rành mạch rồi vẫn còn rất nhiều huynh đệ cũ thân mật chạy mang đến ra mắ khiến cho máu lạnh bất giác trào lên, hổ mục hàm lệ, xoay mình nhảy đầm xuống ôm quyền hoàn lễ nói:

-Tiêu Phong fan Khất Đan đã bị trục xuất, cùng cái Bang không còn liên can gì nữa, bọn chúng vị sao còn xưng bọn họ như thuở nào là sao? Các anh em từ lúc từ biệt tới nay vẫn khỏe khoắn chứ?

Mấy câu sau cùng, tình cũ nghĩa xưa chan chứa, không khỏi bồi hồi. Những người dân chạy ra tham con kiến chỉ toàn là môn đệ ba, tứ túi. Những người một hai túi là số đông đệ tử new gia nhập, ít tất cả cơ hội gặp mặt được Tiêu Phong, còn năm sáu túi trở lên trên thì ngỡ như kẻ Di người Hạ, tuổi thọ cũng lớn, phục vụ cũng cao, không giống như những fan trẻ nghĩ về gì làm cho nấy, băn khoăn ý tứ gì.

Mấy trăm đồ đệ nghe ông nói thế new tỉnh ngộ biết bản thân quá ư xung động, kẻ hotline là Kiều bang công ty kia chính là người Khất Đan đại đối đầu, trong bang xấp xỉ đều biết rõ,chẳng qua do vừa thấy ông đùng một cái xuất hiện, loại tình bịn rịn xưa kia vẫn còn nên chạy ra quên cả chuyện lớn. Một vài kẻ cúi đầu lùi về tuy thế cũng rất nhiều người vẫn còn ấp úng:

-Kiều... Kiều lão nhân gia khỏe khoắn chứ, tự khi từ biệt tới nay, không ngày nào... Không ngày nào không nhớ tới lão nhân gia.

Hôm đó đùng một phát A Tử đi ra không thấy cù về, mấy ngày liền ko nghe thông tin gì cả, Tiêu Phong sốt ruột vô cùng, phái tương đối nhiều thám tử đi dò xét. Qua mấy tháng, sau cuối mới tất cả hồi báo, nói người vợ thân bị hãm tại mẫu Bang, gã đầu sắt kia cũng ở chung với cô bé một chỗ.

Tiêu Phong nghe nói thế trong tâm địa kinh hoảng, nghĩ dòng Bang hận bản thân tới xương tủy, lần này bắt được A Tử rồi, ắt hẳn dùng chị em làm nhỏ tin để uy hiếp mình, cần phải làm thế nào cứu cô bé ra ngay bắt đầu được. Ông bèn tâu lên Liêu đế, xin nghỉ hai tháng rước quân chính sự vụ của phái mạnh Viện giao đến Nam Viện khu Mật Sứ Gia nguyên tắc Mạc Ca đại diện thay mặt điều hành, tự bản thân xuôi nam.

Lần này Tiêu Phong trở lại Trung Nguyên là có chuẩn bị trước, lặng Vân Thập bát Kỵ tùy tòng gần như là mọi cao thủ hạng độc nhất vô nhị tuyển trong số bộ tộc Khất Đan. Lần trước ông độc chiến quần hùng sống Tụ nhân từ Trang, may nhờ tất cả một vị đại nhân vật ra tay cứu nếu không thì đã biết thành loạn đao phân thây rồi, đầy đủ biết dù võ công cao cường thế làm sao chăng nữa nhưng mà một địch trăm thì cũng không chịu được nổi nên lần này dẫn yên ổn Vân Thập chén bát Kỵ theo, người nào cũng rất có thể một phòng mười, lại thêm con ngữa cưỡi phần lớn là thiên lý lương câu, ví như như gặp gỡ nguy, nếu chỉ muốn thoát thân thì không phải là chuyện khó.

Đoàn người đi cho Hà Nam, Tiêu Phong bắt một đệ tử cái Bang hạng thấp tra hỏi, hiểu rằng là A Tử đang lòa nhị mắt, ngàng ngày thuộc tân bang nhà như hình cùng với bóng, từ bây giờ đã đi theo y tới miếu Thiếu Lâm rồi. Tiêu Phong vừa lo vừa tức, suy nghĩ bụng đôi mắt A Tử bị bạn ta làm mù rồi, chẳng nói cũng biết là sẽ ảnh hưởng người trong chiếc Bang tra khảo tiến công đập cực kỳ thảm thiết, mau chóng vội vã chạy theo, hy vọng trên đường gặp được thế ra tay giật lấy nhằm khỏi cần hội diện với các cao tăng phái thiếu Lâm.

Đến núi thiếu Thất, nghe văng vọng môn nhân phái Tinh Tú la hét om sòm, nào là phái Tinh Tú võ công hơn xa sản phẩm Long Thập bát Chưởng, không khỏi nổi cơn lôi đình. Ông tuy không hề là bang chủ loại Bang tuy nhiên Hàng Long Thập chén Chưởng là vì ân sư Uông kiếm Thông đích thân truyền thụ, sao rất có thể để cho tất cả những người ngoài khinh rẻ coi thường được?

Ông giục con ngữa chạy lên, chào hỏi bọn đệ tử loại Bang ba bốn túi xong, liếc góc nhìn qua, thấy Đinh Xuân Thu tay ráng một cô gái áo tím, thân hình mảnh dẻ, khuôn phương diện trái soan trắng ngần, chính là A Tử. Tuy nhiên mắt cô gái vô quang, tuỳ nhi bị bỏ rồi hiển nhiên đang mù.

Tiêu Phong trong thâm tâm hết sức xót xa, lại thêm phẫn nộ, mau lẹ hùng dũng tiến tới, tay trái vén một vòng, tay yêu cầu nhắm trực tiếp vào Đinh Xuân Thu đánh vù ra một chưởng, chính là chiêu phòng Long Hữu ân hận trong sản phẩm Long Thập chén bát Chưởng. Khi ông ra chiêu còn cách Đinh Xuân Thu cho mười lăm, mười sáu trượng nhưng kể đến là mang lại ngay, khi chưởng tấn công ra thì nhì người chỉ từ cách nhau bảy tám trượng.

Võ thuật trong dương thế dù chưởng lực có hùng dũng mạnh đến bực như thế nào thì cũng ko đánh ra ngoài năm trượng. Đinh Xuân Thu đã có lần nghe danh Bắc Kiều Phong Nam tuyển mộ Dung nên không dám coi thường xuyên chút nào, thấy ông từ không tính xa mười lăm, mười sáu trượng tấn công tới, đâu gồm ngờ rằng chưởng đó tấn công vào mình, lại càng ngạc nhiên rằng chưởng Tiêu Phong vừa tấn công ra thì thân hình đã tiến đến chỉ từ ba tư trượng, lại tiếp theo sau một chiêu phòng Long Hữu ăn năn nữa, chưởng sau đè lên trên chưởng trước, nhị luồng nội khí cùng ập tới một lượt chẳng khác gì bài bác sơn đảo hải.

Chỉ vào một nháy mắt, Đinh Xuân Thu thấy khá thở như nghẹn lại, chưởng lực đối phương chẳng không giống gì sóng triều ụp tới, vắt không sao đương cự nổi, lại chẳng như 1 bức tường vô hình giạt vào người. Y còn vẫn kinh hãi, đâu tất cả thì giờ suy nghĩ cách kháng đỡ, mà lại biết giả dụ giơ 1-1 chưởng ra nghinh địch thể nào cũng gãy tay, trơ khấc xương, không chừng gân cốt body toàn thân nát nhừ, cấp vàng vắt A Tử ném cho tới trước, song chưởng vạch thường xuyên ba hình chào bán nguyệt trước mặt nhằm hộ vệ thân mình, bên cạnh đó gót chân nhún một chiếc nhảy thụt lùi sau.

Tiêu Phong lại tấn công thêm một chiêu chống Long Hữu Hối, nội khí chiêu trước không hết thì chiêu sau lại cho rồi. Đinh Xuân Thu không dám chống đỡ mũi nhọn từ thiết yếu diện, chưởng đề nghị xeo xéo tung ra tiến công vào nội lực của Tiêu Phong mà lại thấy cánh tay cần tê đi, khí tức vào ngực nặng nề như chì, nhanh lẹ mượn thay nhảy ra bên ngoài xa tía trượng, lại sợ hãi địch nhân tiếp tục truy kích, giơ chưởng lên bịt ngực, ám vận độc khí lên lòng bàn tay.

Tiêu Phong nhẹ nhàng vươn tay ra bắt rước A Tử sẽ từ trên ko rơi xuống, luôn tiện tay giải huyệt đến nàng. A Tử tuy mắt không chú ý thấy, bị Đinh Xuân Thu bắt giữ lại không nói được nhưng phần nhiều gì xẩy ra ở tầm thường quanh đông đảo nghe rõ ràng, huyệt đạo trên người vừa giải khai lập tức mừng quýnh nói:

-Hảo tỉ phu, may quá gồm anh đến cứu em.

Tiêu Phong trong thâm tâm hết mức độ xót xa, dịu dàng êm ả an ủi:

-A Tử, những ngày hôm qua chắc ngươi khốn khổ lắm nhỉ, cũng tại tỉ phu làm lụy cho cô.

Ông vẫn tưởng các thủ lãnh cái Bang hận thù khiếp gớm dẫu vậy không làm gì được, hiểu được A Tử là thân nhân độc nhất vô nhị của ông yêu cầu đến Nam khiếp bắt cóc lấy về, hành hạ và quấy rầy một phen, bao gồm đâu ngờ gần như chuyện của A Tử đều vì mình làm mình chịu.

Khi Tiêu Phong lên đến mức trên núi, quần hùng nhanh chóng rúng động. Hôm đó đại chiến Tụ hiền lành Trang, ông một thân một mình một thời gian đánh chết mấy chục hảo thủ, trái là uy chấn thiên hạ. Quần hùng Trung Nguyên giận ông tận xương tủy nhưng ai nấy nghe cho tới cũng thất đảm kinh hồn kinh hồn, hiện thời đột nhiên thấy ông lên núi thiếu Thất, kiên cố mẩm thiết yếu tránh khỏi một ngôi trường ác chiến. Những người dân khi trước có tham gia đại quy tụ Hiền Trang, nhớ lại dòng cảnh máu chảy làm thịt rơi vung vãi nơi đại sảnh, bụng vẫn còn đó phập phồng, không khỏi ớn lạnh. Lại vừa thấy ông chỉ ra rằng một chiêu chống Long Hữu ân hận đã đánh mang lại kẻ số một đời ni là Tinh Tú Lão Quái phải cụp đuôi vứt chạy, càng thêm sợ hãi hãi, trên núi tín đồ nào tín đồ nấy khía cạnh mày xấu thần, không một ai nói được lời nào.

Chỉ gồm độ vài ba chục môn nhân phái Tinh Tú vẫn nhơn nhơn nói lần khần ngượng:

-Họ Kiều kia, trên bạn mi đang trúng buộc phải tiên thuật của Tinh Tú Lão Tiên, gần đầy mười ngày sẽ biến thành đống mủ nhưng chết.

-Tinh Tú Lão Tiên thấy ngươi là đồ dùng hậu sinh tè bối phải mới nhường đến ngươi ba chiêu đấy thôi.

-Tinh Tú Lão Tiên thân phận dường nào mà lại thèm đụng thủ với ngươi? giả dụ mi ko biết ân hận cải, mau chóng quì xuống van nài tha mạng, sau đây ắt chết không có đất nhưng mà chôn.

Có điều thanh âm giờ đồng hồ được tiếng mất, không hề lớn lối như lúc trước nữa. Du Thản bỏ ra trông thấy Tiêu Phong vào bụng khiếp hãi, tới trong khi thấy ông vươn tay ôm A Tử vào lòng nhưng mặt nàng đầy vui sướng, cực kì thân thiết, không còn nhẫn vật nài được nữa liền nhảy tới kêu lên:

-Ông mau... Mau bỏ A Tử cô nương xuống!

Tiêu Phong đặt A Tử xuống đất hỏi lại:

-Các hạ là ai?

Du Thản Chi gặp gỡ phải hai con mắt lẫm lẫm sinh uy của ông chiếu vào, lập tức chột dạ, ấp úng:

-Tại hạ... Tại hạ là bang chủ cái Bang... Trang Tụ Hiền... Có nghĩa là Trang bang chủ.

Trong chiếc Bang có fan kêu lên:

-Ngươi vẫn bái nhập có tác dụng môn hạ phái Tinh Tú, sao còn khiến cho bang chủ loại Bang được?

Tiêu Phong khó tính quát lớn:

-Sao ngươi dám làm cho hỏng hai con mắt của A Tử cô nương?

Du Thản đưa ra bị uy núm của ông trấn nhiếp, giật mình lùi lại hai bước nói:

-Không... Không phải tôi... Quả thực không phải...

A Tử nói:

-Tỉ phu, mắt em là vì lão tặc Đinh Xuân Thu làm cho mù đó, anh mau mau móc mắt lão ra báo thù cho đái muội.

Tiêu Phong nhất thời không hiểu biết chân tướng mạo mọi câu hỏi ra sao, hòn đảo mắt một vòng, thấy trong đám đông có Đoàn chủ yếu Thuần và Nguyễn Tinh Trúc, trong tâm địa chua xót, nhưng cũng mừng thầm lớn giờ nói:

-Đại Lý Đoàn vương gia, lệnh ái thiêm kim ngơi nghỉ đây, ý muốn ông chăm lo cho tử tế.

Ông nắm tay A Tử đi đến trước phương diện Đoàn chính Thuần, dìu dịu đẩy cô gái một cái. Nguyễn Tinh Trúc khóc đang đẫm cả cánh tay áo, hôm nay nước đôi mắt như mưa, nôn nóng chạy ra ôm lấy A Tử nói:

-Cục cưng ơi, mắt... Mắt bé sao cầm này?

Đoàn Dự thấy Tiêu Phong đột nhiên xuất hiện, vào lòng mừng thầm đã toan chạy ra tương kiến nhưng mà ông vừa tiến lên vẫn vung chưởng tấn công Đinh Xuân Thu, cứu vãn A Tử rồi lại hội loài kiến Du Thản Chi, không có lúc nào lơi ra được. Đến lúc Nguyễn Tinh Trúc ôm A Tử khóc òa lên, đàn ông không khỏi toát mồ hôi: "Sao Kiều đại ca lại bảo cô nương mù tê là lệnh ái thiên kim?". Mặc dù thế chàng đã hằng nghe phụ vương mình đi cho đâu tình rơi cho đó, buộc phải cũng đoán ngay được nội vụ, nhanh nhảu rảo bước tiến ra kêu lên:

-Đại ca, bấy lâu vẫn khỏe mạnh chứ? tè đệ ghi nhớ đại ca biết chừng nào!

Tiêu Phong từ khi cùng chàng thi rượu kết nghĩa chỗ thành Vô Tích mang lại nay, tuy mới gặp mặt chốc lát nhưng mà tưởng chừng quen thuộc biết vẫn lâu, đem hết ruột gan đối đãi, ý hợp trọng tâm đầu, nhanh chóng tiến lên cầm cố chặt hai tay nói:

-Huynh đệ, từ khi cách nhau biết bao nhiêu chuyện, một lời tất yêu hết, may sao bạn bè ta đều không nguy hiểm cả.

Bỗng nghe vào đám người có tiếng ai kia quát lớn:

-Họ Kiều kia, ngươi giết mổ huynh trưởng ta, mọt huyết chiên đó không trả được, từ bây giờ ta nên cùng ngươi thí mạng.

Lại có tín đồ khác cũng kêu:

-Gã Kiều Phong cơ là hồ nước Lỗ Khất Đan, người nào cũng phải tru diệt, từ bây giờ quyết không để cho y chạy bay xuống núi thiếu Thất.

Rồi tiếng người la ó ồn ã cả lên, kẻ thì chửi Tiêu Phong giết thịt con, bạn thì bảo ông làm thịt bố. Tiêu Phong hôm trước cuộc chiến Tụ thánh thiện Trang, giết người quả không hẳn ít. Hiện giờ các lộ nhân vật tụ tập tại miếu Thiếu Lâm, lắm người có phụ thân anh thân thuộc, tri giao chũm hữu, tuy sợ Tiêu Phong tuy nhiên nghĩ mang đến mối huyết rán cũng buộc phải chửi toáng lên. Giờ rủa sả mỗi lúc càng to, mọi người thấy Tiêu Phong tùy hành chỉ gồm mười tám người, vốn cùng cái Bang cùng Thiếu Lâm có thâm thù đại oán, mới rồi lại tấn công chưởng đẩy lui Đinh Xuân Thu nên đã và đang thành kẻ địch của phái Tinh Tú, mấy nghìn fan vây tấn công mười chín kẻ Khất Đan thì dẫu ông có bản lảnh thông thiên cũng khó khăn mà ra khỏi trùng vi. Thanh thay càng dịp càng thịnh, đảm khí mọi người cũng tăng dần.

Quần hùng đông người nhiều mồm lưỡi, có kẻ thô lỗ, bụng oán thù ko khỏi nạp năng lượng nói tục tằn, chủi rủa càng lúc càng thêm độc địa. Mấy chục con người rút binh khí, múa đao vung kiếm, toan xông cả lên băm vằm Tiêu Phong ra.

Mười chín người của lũ Tiêu Phong cho Trung Nguyên vốn định đột nhiên tập kích, cứu vãn lấy A Tử trở về nam giới Kinh, đâu tất cả ngờ rằng lại sở hữu nhiều tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh tụ tập một chỗ mang lại thế. Ông từ nhỏ xíu đã hành tẩu giang hồ nước ở Trung Nguyên, cùng những lộ nhân vật không thân thuộc thì đã và đang nghe danh, biết những người dân đó mọi là hiệp nghĩa, chính vì kết ân oán với mình, một là mình là fan Khất Đan, nhì nữa tất cả kẻ đứng vào xúc xiểm nên hiểu nhầm nhau.

Cuộc chiến vị trí Tụ thánh thiện Trang không phải do trọng điểm nguyện của ông, ví như như bây giờ thêm một lần cuộc chiến nữa, gần kề thương thêm một vài người thì chỉ càng thêm nhức lòng, dẫu mình gồm toàn mạng chạy thoát cơ mà những anh em trong yên Vân Thập chén bát Kỵ theo không ngoài thương vong nặng nề, vào bụng đo lường thầm: "Cũng may mình đã cứu được A Tử giao cho cha mẹ cô ta rồi, chổ chính giữa nguyện của A Châu coi như sẽ xong, ta chỉ nhanh chóng tính chuyện bay thân, vấn đề gì đề xuất dây dưa cùng với họ có tác dụng chi?". Nghĩ cố kỉnh ông bèn quay trở lại nói cùng với Đoàn Dự:

-Huynh đệ, bây chừ tình hình gay cấn, bằng hữu ta không thể thăm hỏi tặng quà nhau nhiều, nhân hậu đệ tạm thời lui ra, núi cao sông rộng, gồm ngày sẽ gặp lại nhau.

Ông ao ước Đoàn Dự đứng qua 1 bên để khi phá vòng vây chạy xuống, bạn ngoài khỏi ra tay đánh nhầm chàng. Đoàn Dự thấy hero các lộ phải đến mấy nghìn người, ai nấy hy vọng giết nghĩa huynh bông dưng nổi lòng nghĩa hiệp, dõng dạc nói:

-Đại ca, đứa em này kết nghĩa đệ huynh cùng với anh đã từng có lần nói phần đa gì? liệu có phải là có phúc cùng hưởng, có nạn thuộc chịu, không muốn sinh ra cùng tháng cùng năm nhưng lại nguyện bị tiêu diệt cùng năm cùng tháng thuộc ngày. Hôm nay đại ca lâm nạn, huynh đệ lẽ nào muốn được sống đem một mình?

Trước đây các lần chàng chạm mặt nguy nan mọi thi triển cỗ pháp xảo diệu Lăng bố Vi Bộ, tự trong đám đông chạy ra. Từ bây giờ tình cố gắng hung hiểm, máu nóng trong ngực sôi lên, quyết trung tâm cùng chết với Tiêu Phong để toàn tình anh em kết nghĩa, dù là chuyện gì cũng nhất định không vứt chạy.

Phần lớn những hào kiệt đều chần chừ Đoàn Dự là hạng bạn nào, thấy đại trượng phu tự xưng là bạn bè kết nghĩa của Tiêu Phong, khăng khăng cùng ông ta liên thủ đối địch với tất cả người, vẻ tín đồ văn nhược nho nhã, tuổi lại trẻ cần chẳng ai thèm coi phái mạnh vào đâu, tiếng la ó lại càng rầm rĩ. Tiêu Phong nói:

-Huynh đệ, hảo ý của chú, bạn anh này rất là cảm tạ. Bầy họ mong mỏi giết ta cũng không phải dễ. Ngươi mau né sang một bên, kẻo ta lại bắt buộc chia tay bảo hộ cho chú đâm ra vướng víu cực nhọc nghinh địch.

Đoàn Dự nói:

-Đại ca không phải bảo hộ tiểu đệ làm cho chi. đàn họ thuộc đệ không thù ko oán, lẽ như thế nào lại giết mổ em?

Tiêu Phong vẻ mặt chua chát, trong thâm tâm thấy thật thê lương nghĩ về thầm: "Nếu như không thù không oán thì chẳng hại nhau, thù ân oán trên trần gian này từ bỏ đâu nhưng có?".

Đoàn chính Thuần hạ tiếng nói với Phạm Hoa, Hoa Hách Cấn, cha Thiên Thạch các người:

-Vị Tiêu đại hiệp này đối với ta tất cả ơn cứu giúp mạng, đến lúc nguy cấp, lũ mình xông vào giúp y thoát hiểm.

Phạm Hoa đáp:

-Tuân lệnh!

Y liếc lịch sự mấy nghìn khả năng đang lăm lăm binh khí mấy lần, nói:

-Đối phương đông quá, đo đắn chúa công bao gồm diệu sách gì không?

Đoàn thiết yếu Thuần lắc đầu nói:

-Đại trượng phu oán thù phân minh, cứ rất là mà làm, đành lấy chết choc để báo đền thôi.

Chúng sĩ Đại Lý thuộc đáp:

-Cũng mong muốn được như thế!

Phía mặt kia lũ người nhà chiêu mộ Dung Yến Tử Ổ cũng thì thầm thương nghị. Công Dã Can từ khi đối chưởng thi rượu với Tiêu Phong làm việc thành Vô Tích, trong lòng hết sức ngưỡng mộ, chủ trương ra tay tương trợ. Bao Bất Đồng cùng Phong ba Ác cũng hết sức bội phục Tiêu Phong, cũng loi choi toan dancing ra góp ông một tay. Chiêu tập Dung Phục bèn nói:

-Chúng vị huynh trưởng, với họ việc hưng phục là chuyện đặc biệt quan trọng nhất, không lẽ chỉ bởi vì một gã Tiêu Phong nhưng đắc tội với hero thiên hạ tuyệt sao?

Đặng Bách Xuyên nói:

-Lời của công tử chí phải, vậy thì mình đề xuất làm vậy nào đây?

Mộ Dung Phục đáp:

-Thu phục lòng người để trợ giúp cho ta.

Đột nhiên y hú lên một tiếng dài bước ra khủng tiếng nói:

-Tiêu huynh là nhân vật Khất Đan đề xuất coi khả năng Trung Nguyên chẳng ra gì, từ bây giờ Cô Tô mộ Dung Phục này mong mỏi được lãnh giáo cao chiêu của những hạ. Tại hạ gục té dưới chưởng của Tiêu huynh thì âu cũng vì kĩ năng Trung Nguyên rắc chút công mọn, dẫu bị tiêu diệt cũng vinh.

Mấy câu y nói cốt khiến cho quần hào Trung Nguyên nghe thấy, có thế thì dù lose dù được từ nay anh hùng hào kiệt cũng biến thành coi cô tô Mộ Dung là chỗ sinh tử chi giao.

Xem thêm: Vua Sư Tử 1 Hd Vietsub - Vua Sư Tử 1 1994 Full Hd Vietsub

Quần hùng tuy vẫn quyết ý rồi nhưng không một ai dám xông lên khiêu chiến. Người nào cũng biết rằng, tiến công nhau sau cùng rồi cũng giết mổ được Kiều Phong nhưng mà mấy chục người đầu tiên thể nào cũng bỏ mạng, bây giờ đột nhiên thấy chiêu tập Dung Phục thượng trường, ai nấy thở phào dịu nhõm, lên tinh thần. Bắc Kiều Phong, Nam chiêu mộ Dung hai tín đồ vốn dĩ tề danh, mộ Dung Phục xông ra đánh trước, dẫu ko địch nổi thì cũng khiến cho đối phương phải hết sức chống đỡ, hao phí nội lực. Liền từ đó tiếng hò reo vang dậy tư bề.

Tiêu Phong bỗng dưng thấy chiêu mộ Dung Phục cách ra khiêu chiến, không khỏi tởm ngạc, vòng nhì tay ôm quyền tương loài kiến nói:

-Đã từng nghe anh danh của công tử, hôm nay gặp được cao hiền, quả là thỏa nguyện bình sinh.

Đoàn Dự gấp nói:

-Mộ Dung huynh, bài toán này xem ra ngươi không phải. Đại ca ta mới gặp ngươi lần đầu, vốn ko hiềm khích, sao ngươi lại thừa thời điểm nước đục thả câu? Huống đưa ra lúc tín đồ khác nghi oan mang lại ngươi lại chính đại ca ta bởi ngươi cơ mà phân biện?

Mộ Dung Phục mỉm cười khẩy một giờ đồng hồ nói:

-Đoàn huynh nếu muốn tỏ ra nhân vật hảo hán can thiệp vào chuyện bất bình thì cứ vấn đề tiến lên tứ giáo luôn luôn thể.

Y thấy Đoàn Dự cứ luẩn quẩn sát bên Vương Ngữ Yên đề xuất đã bực trường đoản cú lâu, từ bây giờ được dịp nói đến hả tức. Đoàn Dự đáp:

-Ta có bản lãnh gì nhưng tứ giáo chiêu tập Dung huynh được? Chỉ tất cả mấy câu công đạo nói ra thôi.

Đinh Xuân Thu bị Tiêu Phong mấy chưởng đánh nhảy ra thật là bẽ mặt, từng nào tuyệt kỹ của mình chưa có dịp thi thố, lập tức nhảy ra mỉm cười ha hả nói:

-Họ Tiêu kia, lão phu thấy ngươi còn trẻ nên những khi nãy new nhường ngươi tía chiêu, chiêu thứ tư này không nhường nữa đâu nhé!

Du Thản bỏ ra tiến lên nói:

-Họ Trang này nhiều tạ ngươi cứu vãn được A Tử cô nương, mặc dù thế mối thù làm thịt bố, không đội trời chung. Bọn họ Tiêu kia, từ bây giờ chúng mình giải quyết cho xong.

Huyền Sinh đại sư của phái thiếu thốn Lâm cũng ngầm truyền hiệu lệnh: "La Hán Đại Trận chặn hết những ngả mặt đường hạ sơn. Tên ác đồ này giết chết Huyền Khổ sư huynh, khăng khăng không để cho y xuống núi thiếu thốn Thất lần nữa".

Tiêu Phong thấy ba đại cao thủ đứng thành cố chân phân phát vây quanh bản thân rồi mà lại quần tăng thiếu thốn Lâm thì đông một đoàn, tây một tụm xem ra tưởng chừng tạp loạn không thành con đường lối nhưng bên trong ám tàng trận pháp cực kì lợi hại, tình trạng so với sống Tụ hiền khô Trang còn gian nguy bội phần. Tự dưng nghe mấy tiếng con ngữa hí lên bi thảm, mười chín bé tuấn mã từng nhỏ từng nhỏ ngã xuống, mồm sùi bọt bong bóng mép, bị tiêu diệt lăn ra.

Mười tám võ sư Khất Đan luôn luôn mồm xí xố, vung đao xuất chưởng, chỉ chốc lát chém bị tiêu diệt bảy tám tên đồ đệ phái Tinh Tú nhưng cũng có thể có mấy thương hiệu chạy được. Té ra Đinh Xuân Thu phát lên khiêu chiến, những môn nhân của lão liền chia nhau hạ độc, ám toán tọa kỵ của bạn Khất Đan làm cho Tiêu Phong ko thể nhờ vào tuấn mã mà xông ra khỏi trùng vi.

Tiêu Phong vào một thoáng thấy con ngựa chiến yêu trước lúc chết còn đưa mắt nhìn mình, lộ vẻ thê lương luyến chủ, nghĩ bản thân cưỡi con con ngữa đã lâu, ngàn dặm xuôi nam, sớm buổi tối không rời, ai ngờ giờ phút này quăng quật mạng về tay kẻ gian, ngực sôi lên, nổi máu nhân vật hú một tiếng lâu năm nói:

-Mộ Dung công tử, Trang bang chủ, Đinh lão quái, cả cha vị cùng tiến lên, Tiêu mỗ này há sợ hãi gì đâu?

Ông hận phái Tinh Tú ra tay tàn độc, vù một giờ phóng chưởng đánh vào Đinh Xuân Thu. Đinh Xuân Thu đã lãnh giáo chưởng lực lợi sợ hãi của ông rồi cần hai bàn tay cùng chỉ dẫn đem toàn lực kháng đỡ. Tiêu Phong thuận rứa kéo một cái, rước chưởng lực của tất cả mình lẫn người dẫn lệch ra, xiên xiên đánh vào chiêu tập Dung Phục.

Bản lãnh tối cao tay của mộ Dung Phục là môn Đẩu gửi Tinh Di để gửi hoán phương vị kẻ địch đánh tới tảo ngược trở về bên cạnh địch, tuy vậy chiêu của Tiêu Phong lại bao gồm lực đạo của tất cả hai fan quá là hùng hồn, vừa chuyển phiên chuyển, chần chờ ông muốn đánh vào đâu, cho nên không phương pháp nào dẫn được đành yêu cầu ngưng vận nội lực, song chưởng đẩy ra, đồng thời nhẹ nhàng vọt về sau ba trượng.

Tiêu Phong tương đối nghiêng mình kị khỏi nội lực của chiêu mộ Dung Phục, quát tháo lên một tiếng, chẳng không giống gì sét tiến công giữa trời, tay phải nhằm mục đích Du Thản bỏ ra đấm ra một quyền. Ông thân thể cao to, đối với Du Thản bỏ ra hơn hẳn một cái đầu đề xuất quyền đó đánh thẳng vào khía cạnh y. Du Thản đưa ra vốn sẵn úy kỵ, nghe tiếng quát lác như sấm rền khiến cho chân tay bủn rủn, quyền của Tiêu Phong lại mang lại quá nhanh, chưởng tấn công Đinh Xuân Thu, né đòn tuyển mộ Dung Phục, quyền đả Du Thản bỏ ra tuy bao gồm trước gồm sau thiệt nhưng ba chiêu đó liền mạch với nhau, nhanh như ánh chớp, Du Thản Chi mong muốn chống đỡ thì quyền lực tối cao đã đến trước mặt. Cũng may y chuyên cần luyện Dịch cân Kinh yêu cầu thể lực tự nhiên sinh ra bội nghịch ứng, đầu nhanh chóng ngửa về sau, lộn mèo nhị vòng, tránh khỏi cú đấm nghìn cân của Tiêu Phong chỉ trong con đường tơ kẽ tóc.

Du Thản đưa ra thấy phương diện mát rượi, nghe quần hùng "Ồ" lên một tiếng, rồi thấy từng mảng như bầy bướm tung vãi khắp nơi, thì ra dòng mặt nạ Du Thản Chi che trên mặt đã biết thành quyền của Tiêu Phong khuấy tan nát. Fan đứng xem thấy phương diện bang chủ loại Bang lồi mấp mô lõm, địa điểm đỏ chỗ đen, khía cạnh mày vằn vện đầy sẹo, ngũ quan tiền méo mó, xấu xí khiếp sợ ai nấy phần đông bở vía.

Tiêu Phong trong cha chiêu vẫn ép cho cha đại cao thủ cần dạt ra, hào khí dưng lên, thét lớn:

-Mang rượu ra đây!

Một tên võ sĩ Khất Đan liền toá trên sườn lưng một con tuấn mã đã bị tiêu diệt ra một túi da, rảo bước đi tới, hai tay dưng lên. Tiêu Phong mở nút bình, gắng túi giơ cao lên, tương đối nghiêng xuống, một chiếc rượu trắng rã ồng ộc xuống. Ông ngửa cổ uống ừng ực ko ngừng.

Chiếc bình đựng đầy rượu, không nhiều ra cũng phải hai chục cân, dẫu vậy Tiêu Phong uống một khá cạn sạch không còn một giọt. Chỉ thấy bụng ông khá phồng lên một tí nhưng mặt vẫn xấu số như bình thời không tồn tại vẻ gì say cả. Quần hùng còn sẽ ngơ ngác, Tiêu Phong phất tay nên một cái, mười bảy tên võ sĩ còn lại người nào cũng cầm một bầu rượu đem lại trước mặt.

Tiêu Phong nói cùng với mười tám tên võ sĩ:

-Này những huynh đệ, vị Đại Lý Đoàn công tử đây, là bạn bè kết nghĩa của ta. Từ bây giờ chúng mình bị hãm trong trùng vi, trái bất địch chúng, vắt quả cạnh tranh mà bay thân.

Ông bắt đầu rồi cùng bọn Mộ Dung Phục hội đàm một chiêu, tuy đã thu được thượng phong, tuy thế cũng biết cha đại cao thủ đông đảo là những người thân sở hữu tuyệt kỹ, cha người tiến công một, mình ắt cần yếu địch nổi, huống chi ngoài những kẻ vẫn hầm hè kia sát bên còn mặt hàng nghìn hàng trăm ngàn hào kiệt đứng chờ sẵn đó.

Ông cầm cố tay Đoàn Dự nòi:

-Huynh đệ, ta với ngươi sinh sống chết tất cả nhau, quả không uổng một ngôi trường kết nghĩa, chết cũng rất được mà sống cũng được, bọn chúng mình uống cùng nhau một trận cho thống khoái đã nào!

Đoàn Dự bị hào khí của ông khích động, cũng thế ngay đem bao da nói:

-Phải lắm, đang muốn cùng đại ca uống một phen đây.

Từ đám tăng nhân thiếu hụt Lâm một bạn mặc áo color tro chạy ra, dõng dạc nói:

-Đại ca, tam đệ, hai fan uống rượu, sao ko rủ ta?

Người đó chính là Hư Trúc. Y ở trong chỗ đông người thấy Tiêu Phong cưỡi chiến mã chạy lên, trái nhiên anh khí rộng người, coi quần hùng chẳng xứng đáng vào đâu, không ngoài sờn lòng, lại thấy Đoàn Dự nghĩ tình kết nghĩa, nguyện cùng nhau chết chung một chỗ, lưu giữ tới ngày hôm trước trên ngọn Phiêu Miểu thuộc Đoàn Dự kết bái, cũng đã từng có lần đem cả Tiêu Phong vào. Đại trượng phu một khẩu ca ra, sống chết chẳng nề, nghĩ đến hào khí khẳng khái thuộc Đoàn Dự một trận say mèm vị trí cung Linh Thứu, từng nào an nguy sinh tử, thanh qui giới luật, bèn bỏ hết qua 1 bên.

Tiêu Phong chưa từng gặp gỡ Hư Trúc bao giờ, bất chợt nghe y call mình "đại ca" không khỏi sững sờ. Đoàn Dự bèn cách qua di động cầm tay Hư Trúc, nói với Tiêu Phong:

-Đại ca, đây là kết nghĩa ca ca của đái đệ. Lúc y xuống tóc pháp danh là lỗi Trúc, trả tục gọi là hỏng Trúc Tử. Khi hai fan chúng em kết bái cũng đều có để luôn luôn cả đại ca vào. Nhị ca, mau chóng bái loài kiến đại ca.

Hư Trúc nhanh chóng tiến lên, quì xuống rập đầu nói:

-Đại ca sinh hoạt trên, tè đệ khấu cổng output mắt.

Tiêu Phong mỉm cười, suy nghĩ thầm: "Nghĩa đệ ta có phần đần dở nên lúc cùng fan kết bái đem luôn cả ta vào. Ta sống chết trong khoảnh khắc, tình thế cực kỳ hung hiểm, vậy cơ mà người này sẽ không sợ nguy nan, dám xông ra, đầy đủ biết là bậc đại trượng phu, hảo hán tử trọng nghĩa khinh sinh. Tiêu Phong được kết nghĩa với những người như vậy này, quả không uổng một đời".

Ông lập tức quì xuống nói:

-Huynh đệ, Tiêu mỗ được kết nghĩa với một bậc anh hùng hảo hán như ngươi, quả thật vui mừng.

Hai tín đồ lạy nhau tám cái, ngang nhiên trước mặt hero thiên hạ kết nghĩa kim lan. Tiêu Phong trù trừ Hư Trúc thân mang võ công tuyệt thế, thấy y chỉ là 1 trong những tăng nhân thấp kém trong phái thiếu hụt Lâm, đoán chừng võ thuật hữu hạn nhưng dám khảng khái phó nghĩa, nếu như bảo y đứng né sang một bên e rằng coi thường y quá, bèn nuốm túi domain authority nói:

-Hai vị huynh đệ, mười tám võ sĩ Khất Đan đây so với ca ca trung thành son sắt, thời gian bình thời đối xử cùng nhau chẳng khác gì chân tay, toàn bộ cùng uống một trận mang đến đã đời rồi ra tay đại sát.

Ông mở nắp túi da, uống một ngụm lớn, giao bình rượu mang lại Hư Trúc. Lỗi Trúc trong thâm tâm máu nóng dâng lên, còn coi ngũ giới lục giới, thất giới chén giới cửa ngõ Phật ra gì nữa, cũng vắt túi da lên uống một ngụm, giao mang đến Đoàn Dự. Đoàn Dự uống một ngụm rồi, giao lại cho 1 võ sĩ Khất Đan. Các võ sĩ ngay tắp lự cùng cầm cố túi domain authority lên uống một mạch cho thỏa chí.

Hư Trúc nói cùng với Tiêu Phong:

-Đại ca, gã Tinh Tú Lão quái quỷ kia làm hại sư phụ, sư huynh trường phái sau của đệ, lại làm cho hại thái sư thúc Huyền Nạn, Huyền Thống đại sư thuộc trường phái trước của đệ là phái thiếu hụt Lâm. Huynh đệ hy vọng báo thù.

Tiêu Phong vào bụng lạ đời hỏi:

-Ngươi...

Chưa nói được tiếng máy hai, lỗi Trúc tuy nhiên chưởng vù vù, đang đánh về phía Đinh Xuân Thu. Tiêu Phong thấy y chưởng pháp tinh kỳ, nội lực hồn hậu, không ngoài vừa mừng rỡ, vừa kinh ngạc nghĩ thầm: "Thì ra nhị đệ võ công ghê ghê như thế, trái thật không thể ngờ được". Ông cũng quát lác lên:

-Coi quyền đây!

Vù vù nhị tiếng, chia ra đấm vào mộ Dung Phục với Du Thản Chi. Du Thản chi và tuyển mộ Dung Phục chia ra xuất chiêu kháng đỡ. Mười tám tên võ sĩ Khất Đan hiểu rằng tâm ý chúa công, liền chia nhỏ ra vây xung quanh Đoàn Dự hộ vệ.

Hư Trúc áp dụng Thiên đánh Lục Dương Chưởng múa tít lên, liên tục tấn công. Đinh Xuân Thu hôm đó lẻn vào căn nhà gỗ dùng Tam Tiếu tiêu dao Tán ám hạ độc thủ tô Tinh Hà với Hư Trúc, sơn Tinh Hà trúng độc chết giẫm nhưng lỗi Trúc vẫn không sao, Đinh Xuân Thu so với y e dè sợ sệt thầm, nên bây giờ không dám áp dụng độc công, sợ hãi Hư Trúc đẩy chất độc ngược về bên mình, hại tín đồ không chấm dứt lại vạ mang lại mình, bèn rước chưởng pháp phiên bản môn ra đối phó, suy nghĩ thầm: "Thằng trọc này giải thừa thế cờ Trân Lung, ắt đã được lão tặc truyền thụ, trở nên chưởng môn phái Tiêu Dao. Lão tặ quỉ kế nhiều đoan, thể nào chẳng ngầm an bài xích kế sách hại ta trong đó, bản thân phải hết sức đề phòng mới được".

Võ công phái tiêu dao cốt ở phần nhẹ nhàng phiêu dật, rảnh rỗi thanh thoát, Đinh Xuân Thu thuộc Hư Trúc một lúc giao thủ rồi người ta chỉ thấy một bên đồng nhan bạch phát, như thể thần tiên, một mặt tay áo phất phơ, đi mây về gió. 2 bên cứ vừa va vào nhau thì lại dang ra, chẳng không giống gì một song bướm thân muôn hoa, chấp chới bất định, nhì chữ "tiêu dao" vạc huy mang đến cùng cực.

Quần hùng đứng xem đa số chưa từng thấy võ thuật phái tiêu diêu bao giờ, để cho ai nấy chổ chính giữa hồn bay bổng, suy nghĩ thầm: "Hai người này chiêu nào cũng đầy hung hiểm, tiến công vào vị trí yếu hại của địch nhân, vậy mà tứ thức sao lại thanh nhã dễ coi, chẳng không giống gì vẫn múa. Loại lối chưởng pháp nặng nhưng tợ nhẹ, tiêu sái như mong muốn quả mình chưa thấy bao giờ, thiếu hiểu biết đó là công phu bỏ ra vậy? tên thường gọi ra sao?".

Ở vị trí kia Tiêu Phong 1 mình đánh với tuyển mộ Dung Phục với Du Thản Chi, mười chiêu trước tiên hơi thắng gắng một chút, tuy nhiên đến mười chiêu sau, thấy Du Thản chi mỗi quyền đấm ra, từng chưởng tiến công ra đầy đủ chứa đầy khí âm hàn. Tiêu Phong còn yêu cầu dùng toàn lực chống đỡ chiêu tập Dung Phục, Du Thản Chi thường xuyên tấn công, không khỏi không khí lạnh phả vào người, cực nhọc mà chịu nổi. Lúc đó Băng Tàm hàn độc trong tín đồ Du Thản chi đã được nội công Dịch cân nặng Kinh bồi dưỡng, chính tà hỗ trợ, thủy hỏa đắp đổi đang trở thành một môn khí công lợi sợ vào số 1 thiên hạ, lại thêm tuyển mộ Dung Phục thực hiện Đẩu chuyển Tinh Di áo diệu khôn lường, để cho Tiêu Phong đấu với nhì đại cao thủ, so với ngày hôm trước ở Tụ nhân hậu Trang cùng hàng trăm ngàn hảo hán võ lâm giao chiến cũng hung hiểm chẳng khác gì.

Thế tuy nhiên ông vốn người thần võ, vào hoàn cảnh càng bất lợi, dũng lực tiềm tàng trong bạn càng gồm dịp vạc dương, sử dụng chưởng lực dương cương cứng số một dương gian là mặt hàng Long Thập bát Chưởng đánh ra, khiến cho Mộ Dung Phục cùng Du Thản Chi không tồn tại cách gì đến gần nhưng hàn độc Băng Tàm cũng cần thiết vào tín đồ ông được. Mặc dù thế Tiêu Phong vạc chưởng như thế, nội lực tiêu hao không hề ít về sau thể nào nội lực cũng cần suy giảm.

Du Thản chi không quan sát ra yếu quyết bên trong nhưng tuyển mộ Dung Phục thì rõ như ban ngày, hiểu được cứ đấu tiếp thì mình và gã Trang bang nhà kia chỉ cần giữ mang lại được nửa giờ, về sau thể nào thì cũng chiếm thượng phong. Mặc dù thế Bắc Kiều Phong, Nam chiêu mộ Dung vốn dĩ tề danh, hôm nay lần đầu trước mặt quần hùng giao đấu, mặt mình yêu cầu nhờ bang chủ cái Bang tương trợ, dù có giết được Tiêu Phong thì Nam chiêu tập Dung đọc nhiên không bởi được Bắc Kiều Phong rồi.

Mộ Dung Phục vào bụng đo lường và thống kê mấy lượt, nghĩ về thầm: "Hưng phục mới là chuyện lớn, tiếng tăm chỉ nên chuyện nhỏ. Nếu như ta góp cho nhân vật võ lâm Trung Nguyên trừ được một thương hiệu đại sợ thì bao nhiêu tác dụng Đại Tống cho dù quen biết tuyệt không, ai nấy cũng sẽ hoài ân cảm đức, xem ra chiếc chức võ lâm minh chủ, chẳng vào tay mình thì còn tay ai? khi đó chỉ việc giơ tay hô một tiếng, việc phục hồi Đại Yên bao gồm cơ thành tựu. Huống chi lúc ấy Kiều Phong chết rồi, dẫu Nam chiêu mộ Dung tất cả không bằng Bắc Kiều Phong thì cũng đã là chuyện vẫn qua".

Y lại suy nghĩ sang: "Sau khi giết mổ được Kiều Phong rồi, Trang Tụ Hiền đã thành đại địch, nếu như chức võ lâm minh chủ bị y chiếm mất, mình ngược lại phải nghe lệnh của hắn thì thiệt là đại đại bất ổn". Vì thế khi ra chiêu phân phát chưởng, mộ Dung Phục ngầm bảo quản vài phần nội lực, để đa phần bắt Du Thản Chi yêu cầu chịu. Chiêu mộ Dung Phục thân pháp tinh kỳ, fan đứng xem không ai nhìn ra được.

Chỉ trong giây lát, bố người qua hỗ tương lại hội đàm đến rộng trăm chiêu. Tiêu Phong luôn luôn áp dụng xảo kình dụ mang đến Du Thản bỏ ra mắc hỡm. Du Thản đưa ra rất ít khiếp nghiệm, mấy lần suýt nữa vào tròng, may được mộ Dung Phục ở bên lo liệu, hóa giải kịp thời nhưng gần như chưởng lực cương cứng mãnh vô tỉ của Tiêu Phong thì Du Thản đưa ra vẫn buộc phải đem toàn lực chưởng lực thâm hậu ra mới chống đỡ nổi.

Đoàn Dự đứng trong vòng vây của mười tám võ sĩ Khất Đan, thấy nhị ca từng bước từng cách lấn lướt, không biến thành hạ phong chút nào, còn phía đại ca một tiến công hai, tuy nhiên thần uy lẫm lẫm tuy nhiên chưởng như thế nào chưởng nấy giống như cuồng phong gầm hú, cat chạy đá bay, xem ra nặng nề mà được lâu, suy nghĩ bụng: "Ta mồm loa mép giải lúc nào cũng bảo thuộc hai vị ca ca chịu bình thường hoạn nạn, cho đến lúc có việc lại trốn thân đám đông, để cho tất cả những người ta bảo hộ thì còn nói gì là nghĩa khí? Nói gì đồng sinh cùng tử? Đằng như thế nào thì cũng chết, lão tam này thật chẳng ra trò trống gì. Ta tuy không có chút võ thuật gì thật, nhưng cần sử dụng Lăng bố Vi bộ quấy phá mộ Dung Phục một phen, để cho đại ca nhàn tay đánh bại gã Trang bang công ty xấu xí kia trước, cố cũng giỏi lắm".

Chàng quan tâm đến đã quyết, lách tín đồ lòn thoát khỏi vòng vây của mười tám gã võ sĩ Khất Đan, mập tiếng nói:

-Mộ Dung công tử, ngươi với đại ca ta tề danh, xứng đáng ra đề xuất đánh tay đôi với đại ca ta bắt đầu phải, sao lại để người tương trợ mới chũm mà chống đỡ nổi? trường hợp quả miễn chống bình thủ, chẳng thấy ngượng mặt với thiên hạ hay sao? sớm ra đây, trường hợp ngươi có xuất sắc thì tiến công ta một quyền xem nào.

Nói xong thân hình lạng một cái, lẻn ra sau lưng, giơ tay chộp vào cổ tuyển mộ Dung Phục. Mộ Dung Phục thấy y đến cấp tốc như chớp, chuyển phiên tay đánh ngược lại một chưởng, vả trúng ngay mặt chàng, má bên buộc phải Đoàn Dự chớp nhoáng sứt da chảy máu, đau đến ứa nước mắt. Lăng ba Vi bộ của con trai vốn dĩ thần diệu, khi thi triển ra, fan nào hy vọng đánh trúng fan chàng thật khó bằng trời, cụ nhưng đấy là lần đầu chàng ra tay đánh fan khác. Phái mạnh đưa tay quờ quạng chụp một cái, làm sao trúng được một người võ thuật tuyệt gắn thêm là huyện đảo cô tô Mộ Dung? Bị y đánh trái lại một chưởng, Đoàn Dự lại phân vân tránh né, do vậy vỡ mày vỡ lẽ mặt đau không vấn đề gì kể xiết.

Thế nhưng bàn tay chiêu tập Dung Phục chỉ lướt qua phương diện chàng, đột nhiên thấy nội lực tuôn ra ngoài, rồi không hề tung tích gì cả, bàn tay cánh tay lập tức tê đi, lag mình kinh hãi: "Môn yêu thuật của phái Tinh Tú nổi tiếng thiên hạ tiểu tử này cũng học được rồi, mình bắt buộc cẩn thận". Y bèn chửi:

-Tiểu tử chúng ta Đoàn kia, ngươi đầu nhập phái Tinh Tú khi nào thế?

Đoàn Dự ngơ ngác:

-Ngươi nói...

Chưa xong xuôi lời, ngờ đâu mộ Dung Phục đá ra một cái khiến cho chàng lộn mèo. Chiêu tập Dung Phục cũng không nghĩ là mình tiến công lén một cái lại dễ dàng đến thế, vào bụng mừng thầm, lập tức nhảy tới, chân bắt buộc đạp lên ngực Đoàn Dự, quát tháo lớn:

-Ngươi ước ao sống hay là muốn chết?

Đoàn Dự nghiêng đầu qua thấy Tiêu Phong còn đang ác đấu với Trang Tụ Hiền, nghĩ bụng nếu mình nói bướng, y sẽ giết mình ngay, rồi lại thảnh thơi tay tương hỗ cho Trang Tụ Hiền, đại ca vẫn lại trở ngại nên nên cùng y diên trì được 1 chút nào hay chút nấy, ngay tức khắc đáp:

-Chết thì gồm gì thú? Đương nhiên là sống trên cõi đời so ra vẫn hơn chứ.

Mộ Dung Phục thấy Đoàn Dự cho nước này vẫn còn đấy nói bông lơn, sầm khía cạnh xuống, quát:

-Nếu ý muốn sống thì...

Y định bảo Đoàn Dự lạy bản thân một trăm mẫu cho y nhục nhã một phen trước đông người, nhưng thốt nhiên nghĩ ra y tất cả bộ pháp xảo diệu, giả dụ thả ra thật chẳng dễ dàng gì bắt lại, liền thay đổi giọng nói:

-... điện thoại tư vấn ta một trăm tiếng "ông ơi!".

Đoàn Dự cười nói:

-Ngươi chỉ rộng ta vài tuổi, làm thế nào là ông nội ta được? Nghe thối quăng quật mẹ.

Mộ Dung Phục đánh vù ra một chưởng, trúng ngay ở bên cạnh đầu Đoàn Dự, lập tức bụi đất cất cánh mù mịt, khu đất hằn thành một cái vũng, trường hợp chỉ nhích lịch sự vài phân thì đầu Đoàn Dự vẫn nát nhừ. Chiêu tập Dung Phục lại quát:

-Có call không thì bảo?

Đoàn Dự quay đầu sang một bên qua, tránh đất đá văng vào mặt, trong chớp mắt thấy đằng xa vương vãi Ngữ yên ổn đứng cạnh Bao Bất Đồng và Phong tía Ác, hai con mắt đăm đăm quan sát mình mà lại vẻ mặt không một chút gì quan liêu thiết, hiển nhiên trong tâm địa nàng đang nghĩ chẳng qua là: "Biểu ca bao gồm giết Đoàn công tử không nhỉ?". Trường hợp biểu ca chị em có thịt Đoàn Dự chăng nữa, con gái cũng chẳng bao gồm gì phải thương tâm.

Chàng vừa thấy vẻ phương diện Vương Ngữ Yên, bỗng nhiên nhiên trong tâm chán nản, chỉ mong sao sao lập tức chết dưới tay chiêu tập Dung Phục, để khỏi buộc phải chịu mối tương bốn dày vò, bèn ảo óc đáp:

-Sao ngươi không gọi ta một trăm giờ đồng hồ "ông ơi" đi?

Mộ Dung Phục giận quá, giơ chưởng bắt buộc lên, nhắm thẳng ngay mặt Đoàn Dự tiến công xuống, thốt nhiên thấy nhị bóng fan bay vụt mang lại như tên. Một fan kêu lên:

-Đừng hại bé ta!

Một bạn kêu lên:

-Đừng sợ sư phụ ta!

Hai bạn tuy nhanh thật nhưng chũm đến chẳng thể nào cản kịp nội công đánh xuống Đoàn Dự. Có điều Đoàn chủ yếu Thuần với Nam Hải Ngạc Thần phần đa là phần đông nhân vật võ thuật cực cao, nhị luồng nội công trước sau tiến công vào địa điểm yếu sợ hãi của tuyển mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục còn nếu như không thu về phòng đỡ, chưởng của y tuy đánh chết Đoàn Dự thật nhưng chủ yếu mình cũng bị trọng thương. Y chớp nhoáng rút tay nên về, gạt tuy vậy chưởng của Đoàn chủ yếu Thuần ra, tay trái khua lên một vòng sau lưng, hóa giải cầm cố đánh của nam giới Hải Ngạc Thần. Tía người chưởng lực va nhau, những kinh hãi thấy đối thủ võ công quả là kinh gớm. Đoàn thiết yếu Thuần rét lòng giải cứu con yêu, ngón tay trỏ bên phải dùng nhất Dương Chỉ điểm ra, chiêu số đã quang minh bao gồm đại cơ mà nội lực lại hùng hồn.

Vương Ngữ yên ổn kêu lên:

-Biểu ca cẩn thận, đây là Nhất Dương Chỉ của phòng họ Đoàn Đại Lý, không nên khinh địch.

Nam Hải Ngạc Thần rống lên ồ ồ:

-Con bà ngươi chứ, mẫu gã sư phụ bỏ chị em của ta tuy chẳng ra đếch gì, cơ mà cũng là thầy của Nhạc lão nhị. Ngươi đánh sư phụ ta thì bao gồm khác gì tiến công Nhạc lão nhị? ví như như sư phụ ta tham sống hại chết, call ngươi một giờ ông ơi, thì Nhạc lão nhị này từ ni còn ra chiếc giống gì nữa? chạm mặt ngươi biết hotline là gì mang lại phải? Chẳng bắt buộc là ngươi cao hơn ta đến cha bậc xuất xắc sao? Hóa ra ta thành thằng chắt rồi còn gì? rứa quả khinh tín đồ quá đỗi, lúc này ta đề xuất sống mái cùng với ngươi.

Y mồm thì chửi rủa, tay lấy ngạc chủy tiễn ra, cắt bên trái, cắt mặt phải, không dứt xông vào tuyển mộ Dung Phục. Y bình sinh sợ duy nhất là chuyện vai vế yêu cầu đứng bên dưới người, ngay trong Tứ Đại Ác Nhân mà mẫu tiếng lão nhị, lão tam cũng đã tranh giành với Diệp Nhị Nương. Từ bây giờ nếu như Đoàn Dự call Mộ Dung Phục một giờ ông ơi, phái nam Hải Ngạc Thần sẽ biến thành "thằng chắt" thì còn giúp sao nhưng ngóc đầu lên nổi, thà đầu rơi xuống đất còn rộng chứ cái tiếng "chắt" tất yêu nào chịu đựng nổi.

Mộ Dung Phục chần chờ y xí xố dòng gì, chân cần vẫn đạp trên Đoàn Dự, nhì tay chia nhỏ ra đánh nhì người. Sách giải mang lại hơn chục chiêu, thấy phái mạnh Hải Ngạc Thần tuy có một món binh khí lợi hại tuy thế lại dễ đối phó, còn độc nhất Dương Chỉ của Đoàn bao gồm Thuần cấp thiết coi thường, do đó y chủ yếu diện để ý đấu cùng với Đoàn chính Thuần, còn dư lực new hóa giải ngạc chủy tiễn, thỉnh thoảng new dùng một nhị chiêu tấn công ép mang đến Nam Hải Ngạc Thần đề nghị nhảy ra bên ngoài vài trượng tránh né.

Đoàn Dự bị y đạp xuống, cố gắng dãy dụa định nhỏm lên nhưng làm thế nào nổi? Đoàn chủ yếu Thuần thấy nhỏ bị chế ngự, suy nghĩ thầm chân y chỉ cần nhấn xuống một cái, nhi tử ắt vẫn hộc máu bị tiêu diệt ngay, trước mắt đề xuất làm phương pháp nào tốc chiến, cốt sao cứu được nhỏ ra đang rồi tính sau, nên thi triển tuyệt nhất Dương Chỉ vù vù tấn công ập vào. Bỗng nhiên nghe tất cả tiếng tín đồ eo éo nói:

-Nhất Dương Chỉ của mình Đoàn Đại Lý vốn dĩ khí tượng sâm nghiêm, thảnh thơi tiêu mục, trong chiếc uy mãnh vẫn không mất tư thế đế vương. Coi cái cỗ ngươi đánh thí mạng như đứa nạp năng lượng mày chưa tồn tại túi nào, sao hotline là tốt nhất Dương Chỉ được? Ha ha, ha ha, nạm chẳng phải là để cho người ta coi rẻ chúng ta Đoàn Đại Lý hay sao?

Đoàn thiết yếu Thuần nghe tiếng chính là kẻ đại tuyên chiến và cạnh tranh Đoàn Diên Khánh, lời nói của y vốn chẳng sai, dẫu vậy ái tử bị nạn, trong bụng rối bời, còn hơi sức đâu mà lại lo chuyện khí tượng ung dung, với chẳng phong độ vương giả? nhất Dương Chỉ tung ra mỗi khi một nặng, hôm nay biến thành độc địa gồm thừa mà trầm ổn ko đủ, vừa dịp một chỉ điểm ra, mộ Dung Phục lại nhích tới, nghe soẹt một tiếng, điểm trúng ngay lập tức xương đòn gánh nam giới Hải Ngạc Thần.

Nam Hải Ngạc Thần kêu oai phong oái, chửi:

-Con bà...

Nghe tiếng rất loảng xoảng, ngạc chủy tiễn tuột tay, rơi xuống trúng ngay lập tức ống quyển. Y vừa đau vừa tức, sẽ định ngoạc mồm rủa xả cơ mà lại nghĩ về ra: "Y là ông già của sư phụ, nếu ta chửi y, gồm phải làm mưa làm gió bối phận giỏi sao? fan này giết thịt thì được nhưng cấp thiết chửi, sau đây nếu có cơ duyên, ta giảm soẹt chiếc đầu thọ y đi là xong...".

Ngay lúc đó, tuyển mộ Dung Phục nhân dịp Đoàn chính Thuần đánh nhầm đối thủ, tinh thần hơi nhãng, ngón tay giữa phía trái đâm ra, nhanh như năng lượng điện điểm trúng ngay lập tức huyệt Trung Đình bên trên ngực Đoàn chủ yếu Thuần.

Huyệt Trung Đình nằm bên dưới huyện Đãn Trung một tấc sáu phân. Huyệt Đãn Trung là khí hải của toàn thân, quy tụ của bách tức, hết sức trọng yếu, bị địch điểm trúng rồi, lập tức khí tức đóng chặt. Chiêu tập Dung Phục biết kẻ địch tài giỏi, giả dụ như điểm được vào huyệt Đản Trung thì mới ngừng nhưng dẫu lệch ra như thế, Đoàn chủ yếu Thuần cũng thấy ngực nhức nhói, nội tức cạnh tranh mà vận lên được.

Vương Ngữ yên thấy biểu ca xuất chỉ trúng kẻ địch rồi, vỗ tay reo lên:

-Biểu ca, chiêu Dạ Xoa Thám Hải kia hay quá!

Đúng ra đề nghị điểm trúng biển cả khí nghỉ ngơi huyệt Đãn Trung bắt đầu gọi là Dạ Xoa Thám Hải, dẫu vậy nàng đối với ý trung nhân không khỏi vài phần rộng lớn lượng, mặc dù chiêu dó còn không nên một tấc sáu phân tuy nhiên cũng nhập nhằng hotline là Dạ Xoa Thám Hải.

Mộ Dung Phục cũng biết chiêu này không điểm trúng yếu hèn huyệt của địch, lập tức giáng thêm 1 đòn, hữu chưởng đánh ra, trúng tức thì ngực Đoàn bao gồm Thuần. Đoàn chủ yếu Thuần còn chưa kịp đổi hơi, không biện pháp gì kháng đỡ bị tuyển mộ Dung Phục đánh bạo phổi một cái, một ngụm ngày tiết tươi hộc ra. Ông lo cho con bắt buộc vẫn không chịu đựng lùi lại, nhanh chóng vận khí thì chiêu thứ hai của mộ Dung Phục đang đánh tới.

Đoàn Dự đang bị đè bên dưới chân chiêu mộ Dung Phục thốt nhiên thấy phụ vương hộc máu mồm, chưởng máy hai của chiêu mộ Dung Phục lại tiến công tiếp, trong thâm tâm hoảng hốt, ngón tay trỏ bên cần chỉ vào y kêu lên:

-Sao dám đánh thân phụ ta?

Trong cơn nguy cấp, nội lực tự nhiên theo ngón tay trỏ nhảy ra chính là Thương Dương kiếm trong Lục Mạch Thần Kiếm, chỉ soẹt m??