Gameshow 18+ nhật bản: nhìn em từ dưới lên

     

Yêu Nhạc Trịnh thì phải hiểu Trịnh, và nâng tầm giá trị bạn mình yêu lên một phương trời cao rộng lớn . Hãy làm cho những người mình yêu vui miệng trong khung trời tâm thức vô hạn vô thủy vô chung.

Bạn đang xem: Gameshow 18+ nhật bản: nhìn em từ dưới lên


Sáng nay nghe nhạc Trịnh trong không gian thiêng liêng trầm mặc, các lời ca lấn sân vào trong tôi giống như các lời kinh cầu buổi sáng. Trịnh Công Sơn đã có lần nói “hát Kinh”, chắc hẳn rằng đúng “lời kinh” trong nhạc ông giản dị, đời thường, ko mang màu sắc tôn giáo cơ mà nó bàng tệ bạc nhẹ nhàng như áng mây trôi cứ len lách vào hồn người nghe trên mỗi cung bậc yêu thương yêu. Có người nói nghe nhạc Trịnh buồn, như thế nào là số đông cuộc tình tan vỡ, chiến tranh, tang thương, chết chóc, nói theo đạo Bụt, Trịnh chỉ diễn bày “khổ đế” vào Tứ Diệu Đế (Bốn thực sự cao quý) nhưng thôi. Cơ mà thật ra nếu quan sát sâu ta vẫn thấy được các sự thật cao siêu còn lại (tập đế, diệt đế cùng đạo đế) vào từng bài bác hát với ngôn ngữ rất Trịnh. Bọn họ cùng nghe lại nhạc Trịnh Công sơn dưới góc nhìn Tứ Diệu Đế giúp xem rằng phía sau cái khổ bát ngát của thân phận con người, của nỗi đau cho quê nhà đất nước, của những cuộc tình chênh vênh, là lời “Kinh yêu mến Yêu”.

Sự thật trước tiên là Khổ đế được Trịnh Công Sơn trưng bày trong phần nhiều các item của mình. Từ các ca khúc domain authority vàng, nỗi đau cuộc chiến tranh như xé nát nhỏ tim, làm tan hoang cõi lòng người dân Việt đến các cuộc tình xót xa, tủi buồn.

“Một ngàn năm bầy tớ giặc Tàu

một trăm năm đô hộ giặc Tây

hai mươi năm binh cách từng ngày

gia tài của mẹ, một rừng xương khô

gia tài của mẹ, một núi đầy mồ” (gia tài của mẹ)

Nỗi khổ vào nhạc Trịnh được diễn bày muôn ngàn chu đáo của cuộc đời, nhưng tóm gọn vào “Tin buồn từ ngày mẹ đến mang nặng trĩu kiếp người”.

Trịnh Công Sơn với thông điệp sống bớt tham, sân, say mê trên cuộc đời

Lịch sử nhức thương nhiều năm đăng đẵng của một dân tộc bản địa chỉ tóm gọn những năm câu ca khô khốc, xơ xác của 1 thời điêu linh. Nỗi khổ thông thường của quê nhà trùm lên nỗi khổ riêng của từng bé người:

Ghế đá công viên, dời ra đường phố

Người già co ro, chiều thiu thiu ngủ

Người già teo ro, buồn nghe giờ đồng hồ nổ

Em bé nhỏ loã lồ, khóc tuổi thơ đi (người già em bé)

Những giọt nước mắt tủi nhục cứ tràn trong khóe mắt, khóc cho quê hương khóc bên trên thân phận người.

Giọt lệ ân hận đưa nhỏ về nai lưng tủi nhục tầm thường thân

Một cái sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người

Giọt lệ kia còn nhỏ dại xuống trên đông đảo cuộc tình bi ai chông chênh, chỉ giữ lại nỗi nhớ xót xa da diết, sự đơn độc trống trải lạc loài.

Xem thêm: Người Vận Chuyển 1 2002 Full Hd Vietsub, Người Vận Chuyển 1

Trịnh Công tô vẫn biết yêu thương là khổ nhưng cần yếu không yêu.Tình yêu thương nó ngứa rát như “vết cháy trên da thịt người” dẫu vậy vẫn thích thú bất tỉnh nhân sự ngây. Một sự quyến rũ kỳ kỳ lạ của tình yêu:

Tình yêu thương như trái phá

con tim mù loà.

một mai thức dậy,

chợt hồn như chết giả ngây,

chợt ai oán trong đôi mắt nai,

rồi tình vui trong mắt,

rồi tình mượt trong tay… .

Nỗi khổ vào nhạc Trịnh được diễn bày muôn ngàn góc cạnh của cuộc đời, tuy vậy tóm gọn trong “Tin buồn từ thời điểm ngày mẹ mang đến mang nặng trĩu kiếp người”. Trịnh đã hotline tên các nỗi khổ một cách trần trụi nhất, chân thật nhất, nhưng mà cũng trữ tình nhất.Ông không trốn tránh thực sự khổ đau bằng cách khỏa lấp, hoặc tìm biện pháp vùi quên, mà lại ông đã kiêu dũng nhận diện được nỗi khổ, trở về tiếp xúc với nó để nắm rõ cái nhức thương mất mát, dòng xót xa tủi hờn, sự căm giận, oán thù thù… để từ kia thấy rõ lý do của dòng khổ (tập đế) và con đường thoát khổ (đạo đế). Bụt dạy rằng dòng khổ của con lạc đà hay con lừa buộc phải chở tư trang hành lý nặng năn nỉ trên lưng, loại đó không phải là khổ. Lẩn thẩn si chần chừ mình khổ, đắn đo có con đường thoát khổ, đó bắt đầu là chiếc khổ thật. Đó là phần nhiều người chưa biết tu tập. Còn người có hiểu biết, bao gồm tu tập họ sẽ ban đầu nhận diện dòng khổ, quán chiếu cái khổ cơ mà không còn thấp thỏm và học tập cách ủ ấp niềm đau của chính mình chứ chưa hẳn dấu kín đáo như của Lê Tín Hương:

“Có hầu như niềm riêng rẽ một đời lốt kín

Như rêu như rong đắm trong biển cả khơi

Có phần đông niềm riêng biệt một đời câm nín

Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi”

Để rồi:

“Ôi nỗi sầu đong chất ngất

Như một ngày như phần đa ngày

Như vạn ngày ko thấy thay đổi thaỵ

Sẽ không có sự gửi hóa còn nếu không trở về “soi lại trơn mình” mà

“gọi thật tên tôi

cả vui lẫn buồn,

để tôi thức tỉnh,

lòng tự bi mở ra

khắp nơi chan hòa”(sư ông buôn bản Mai).

Yêu Nhạc Trịnh thì nên hiểu Trịnh, cùng nâng chi phí trị người mình yêu thương lên một phương trời cao rộng lớn . Hãy làm cho những người mình yêu mừng cuống trong bầu trời tâm thức vô bờ vô thủy vô chung.

Trịnh Công sơn với thông điệp của tình thân yêu

Chúng ta phải yêu cầu nhìn sự thật thứ nhất khổ đế vào thơ ca Trịnh Công tô như là sự nhận diện để ôm ấp và chuyển hóa. Ông đã từng bộc bạch trung ương sự:“vết mến khi đang được thức tỉnh thì nó không thể là vệt thương cũ vì lúc này nó là 1 trong vết thương tỉnh giấc thức. Một lốt thương tỉnh giấc thức là một trong vết thương biết rõ nó là một trong những vết thương. Nó thức dậy và nó nhận biết rằng nó đã có được khai sinh trên trung khu hồn một con bạn và đã có một thời hạn dài làm cực khổ con người đó. Vết thương thức giấc thức là 1 con đôi mắt sáng ngời. Nó quan sát ngược về vượt khứ và ngó thẳng cho tương lai. Nó méc bảo cho người chủ sở hữu của nó rằng không tồn tại một dấu thương như thế nào vô tứ mà sinh thành cả…”

Tất cả nỗi đau, dấu thương sâu, đều phải có nguyên nhân , đều phải sở hữu gốc rễ xa sát trong thừa khứ và trong hiện tại hình thành phải nó, đó là sự việc thật vật dụng hai Tập đế. Bọn họ đã sống như vậy nào? Đã thấy nghe phần đa gì? Đã tiêu thụ như vậy nào? Đời sống làng mạc hội như vậy nào? mẫu thấy kia chỉ hoàn toàn có thể đạt được bằng cách quán chiếu. Trịnh Công Sơn sẽ để thời gian ngồi yên để lắng nghe đầy đủ tiếng đời, “lắng nghe vắng lặng đời tôi”. Và đột nhiên nhận ra tại sao của nỗi khổ đè nặng trên kiếp bạn là hận thù, sợ hãi hãi, nhức buồn, tham lam, ích kỷ hạn hẹp hòi.